TƯỜNG VY NHỚ BỐ


Bây giờ là mùa hoa Tường Vi…
Thấp thoáng bên đường sắc hồng tím phơn phớt của những chùm Tường Vi lướt thướt dưới cơn mưa rào tháng Bảy…
Bao nhiêu kỷ niệm lại ùa về…NHỚ BỐ GHÊ GỚM…cho dù Bố đã đi xa mười lăm năm rồi…

Bố nhỉ, khu vườn nhà ta có hai cây Tường Vi với sắc hồng và tím phơn phớt…con chỉ nhớ hoa sau mưa rụng đầy thềm nhà mình, khi tạnh mưa bố quét và vun vào thành một đụm góc vườn!

Hoa Tường Vi không bán được, vì thế nó an toàn ở trên cây mà không bị con cắt ngoéo bán lấy tiền mua rau…

Hôm nay trời sắp có dông, con bị hâm theo thời tiết… Chỉ muốn rúc vào một chỗ khóc thoả thuê! có lẽ con thừa hưởng cái tính hâm ẩm ương của Bố đây mà…

Thương con thương cháu quá bố ơi…

Hôm nay con buồn!!!

Chép tặng bố bài thơ về hoa Tường Vi, hoa của tuổi thơ không chỉ riêng con…

HOA TƯỜNG VI
( Xuân Quỳnh)

"Trắng với hồng và tim tím nhạt
Tựa màu mây phiêu lãng cuối trời xa
Hoa tường vi như thực lại như mơ
Cùng tôi sống suốt một thời trẻ dạị

Vóc nhỏ nhắn trước tầm gió thổi
Tôi hiểu điều trong lá nói lao xao
Ở nơi nào bởi điệu ca dao
Từng ca ngợi một loài hoa chưa có.

Hoa phảng phất mối tình trong truyện cổ
Mang lỡ lầm oan ức đã xa xôị
Hoa tường vi thời trẻ dại của tôi
Bên mái rạ một mảng vườn hẻo lánh

Ngày mưa bụi khắp nẻo đường và lạnh
Những cụm hồng cụm tím lẫn màu xanh
Tôi có hoa bè bạn bên mình
Hoa hiểu cả những điều tôi chẳng nói

Tôi đã qua bao thác ghềnh đá núi
Qua thời gian tóc thoáng sợi màu mưa
Hoa tường vi của những ngày xưa
Tôi vẫn nhớ một màu mây phiêu lãng."

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *