Về thôi!
Người tình già ơi!
Thôn nữ chị đã qua cầu thóc lép,
Thôn nữ em trăng đầy tuột khỏi chồi tay,
Thôn nữ út lơ đễnh lên đòng nào biết-
Khúc tình xưa, xưa ấy, xưa rồi.
Về thôi!
Làm gì có trăm năm mà đợi?
Làm gì có kiếp sau mà chờ?
Đất Mẹ – Đất Nàng
Con sáo sang sông tha cọng rơm vàng
Lót ổ,
19 năm bến cũ
Người tình già ơi, nhớ không