Có thể có những lúc giữa bạn bè náo nhiệt
Nhưng số phận luôn bắt em cô đơn
Cô đơn cả khi có anh
Cô đơn cả khi hai đứa mình hạnh phúc
Số phận vốn đa đoan khắc nghiệt
Để em tính nết thất thường
Thoáng vui rồi lại bỗng thoáng buồn
Lòng canh cánh một điều gì xa lắm
Luôn đau đớn bởi những điều dự cảm
Về quanh em vui ít buồn nhiều
Con tàu về bến đã từ lâu
Riêng em vẫn lênh đênh trên con đường vô tận
Ngoài trời mưa bụi bay
Ngày hôm nay lạnh lắm
Thành phố mờ trong mưa…
Người cũng mờ trong mưa……
Nguyễn Thị Hồng Ngát [/FONT]